Những nỗi đau, những giọt nước mắt không ngớt trước cái chết của người con gái yêu quý khiến người phụ nữ mất đi phản xạ tự bảo vệ, cô bắt đầu giam giữ trong lòng niềm tin mơ hồ rằng có thể đứa con của mình vẫn đang tồn tại ở nơi nào đó. Dù biết rằng cuộc sống không thể quay lại, cô vẫn nguyện tin vào sự kỳ diệu, thức trắng đêm dằn vặt để tìm kiếm dấu vết, để thấy con trở về với mái ấm gia đình. Đau khổ không chỉ đến từ cảm xúc mất mát, mà còn từ sự hy vọng vụt sáng trong tâm hồn tan nát.