Mỗi ngày, Mija, người phụ nữ già có cái chết sắp đến, phải quật ngã với căn bệnh Alzheimer đang âm thầm ăn mòn trí não của mình. Cuộc sống của bà trở nên như một thứ án oán không lối thoát khi bà phải làm việc chăm sóc một người đàn ông già giàu có để kiếm tiền nuôi bản thân và đứa cháu trai ngây thơ mà khó bảo. Mija tìm thấy một cảm giác bình yên duy nhất trong lớp học làm thơ tại trung tâm văn hóa địa phương, nơi mà từng dòng thơ trở nên như những điệu nhạc thư thả trong tâm hồn bất an của bà. Nhưng một ngày, tin tức về sự dính líu của người cháu trai vào vụ cưỡng hiếp đau lòng của một học sinh nữ khiến Mija trở nên hoang mang và tuyệt vọng hơn bao giờ hết. Bà nhận ra rằng, vai trò của thơ ca và của nghệ thuật không còn đủ sức giúp bà thoát khỏi bóng tối kinh hoàng này. Câu hỏi đặt ra liệu căn bệnh Alzheimer đang kiểm soát tâm trí của Mija, hay nó chỉ là một cách để bà tự giải thoát khỏi những cảm xúc đau đớn và đau lòng mà cuộc sống đang trao cho bà?