Trên chuyến tàu hỏa về nhà, giáo sư âm nhạc Parker Wilson không ngờ rằng sẽ gặp phải một chú chó con Akita bỏ rơi. Bị bỏ quên trong lồng, chú chó trở thành khách không mời rời nhà ga, nhưng Parker không thể lòng quay lưng. Vợ anh, Sachassy, ban đầu phản đối việc nuôi chú chó con mới, nhưng cuối cùng đã chấp nhận khi thấy tình cảm đằng sau đôi mắt biết ngờ. Chú chó được đặt tên là Hachi, và nó nhanh chóng trở thành một phần không thể thiếu trong gia đình. Parker vô cùng hạnh phúc khi Hachi đã tìm lại niềm tin vào sự yêu thương, thậm chí vượt qua khó khăn để trở thành một chú chó chờ đợi trung thành mỗi ngày tại nhà ga. Tuy nhiên, mọi chuyện đã thay đổi khi Parker đột ngột qua đời vì cơn đau tim. Hachi, không chịu nổi sự mất mát này, tiếp tục chờ đợi Parker tại nhà ga, cho đến khi chuyển đến nhà của Michael, vị hôn phu của hai con cái Parker, và tiếp tục lặng lẽ chờ đợi người chủ quay về. Câu chuyện về sự trung thành vô điều kiện của Hachi được kể lại qua lời của con trai của Michael, người cũng sở hữu một chú chó Akita, gợi lên cảm xúc và tình cảm chân thành đối với loài chó này.