Trong bản Tango cuối cùng ở Paris của Milošević, Levi không chỉ tái hiện một cách tinh tế mà còn thể hiện sự sáng tạo qua việc kết hợp bản gốc của Bertolucci với những phần thay đổi độc đáo của chính mình. Những hình ảnh mà Levi sử dụng không chỉ đơn thuần là bản sao của bản gốc mà còn là một sự kết hợp mới lạ, là sự kết nối giữa hai tác phẩm khác biệt nhưng cùng phục vụ cho một mục đích tạo ra sự độc đáo và mới mẻ đối với người xem. Điều này giúp cho bản Tango cuối cùng ở Paris của Milošević trở nên đầy sức hút và đặc biệt hơn, thu hút được sự quan tâm và khám phá của người thưởng thức nghệ thuật.